Thư Đức Giám quản – tháng 2 năm 2016

Đức Giám quản thúc giục chúng ta áp dụng những lời dạy của Thánh Josemaria vào đời sống mình trong Mùa Chay này: “Mỗi ngày sống không chỉ là một hoán cải, nhưng là nhiều hoán cải.”


Các con yêu dấu, xin Chúa Giêsu gìn giữ các con!

Mùa Chay sẽ bắt đầu trong vài ngày nữa; một lần nữa, chúng ta lại nghe lời kêu gọi của các ngôn sứ nói với chúng ta nhân danh Thiên Chúa: Các ngươi hãy hết lòng trở về với Ta, hãy ăn chay, khóc lóc và thống thiết than van; Đừng xé áo, nhưng hãy xé lòng. Hãy trở về cùng Đức Chúa là Thiên Chúa của anh em, bởi vì Người từ bi và nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương. [1]

Lời mời gọi thay đổi sâu sắc này đặc biệt được chú trọng trong Năm Lòng Thương Xót, là thời gian đặc biệt của ân sủng dành cho toàn thể nhân loại. Với lòng tin tưởng và phó thác, chúng ta biết rằng: “Thiên Chúa luôn sẵn sàng tuôn đổ ân sủng của Người xuống trên chúng ta, đặc biệt là trong những dịp như thế này; ân sủng cho một cuộc canh tân, để chúng ta tiến xa hơn trên con đường thiêng liêng: biết cho đi nhiều hơn, nên hoàn thiện hơn, nên nhiệt thành hơn.” [2]

Trong những tháng này, chúng ta hãy chiến đấu để tiến bộ hơn trên con đường hoán cải, đó như tóm tắt của đời sống Kitô hữu. Như Thánh Gioan Phaolô II nói trong Tông thư Dives in Misericordia: “Hiểu biết thực sự về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, Thiên Chúa của tình yêu dịu dàng, chính là nguồn gốc vô tận và vững bền của sự hoán cải, vốn không chỉ là một hành động nội tâm nhất thời nhưng còn là thái độ thường xuyên, như một trạng thái của lý trí. Những người nhận biết Thiên Chúa, những người “nhìn thấy” Ngài theo cách đó, chỉ có thể sống trong tình trạng liên tục hoán cải trở về với Ngài. Vì thế, họ sống trong statu conversionis; và trạng thái hoán cải đó chính là yếu tố sâu xa nhất trong cuộc lữ hành của mỗi con người trên mặt đất này in statu viatoris.” [3]

Thánh Josemaría nhấn mạnh rằng: “Mỗi ngày sống không phải chỉ là một hoán cải: mà là nhiều hoán cải. Mỗi lần bạn khắc phục và nhìn thấy điều gì đó không đúng (dù đó có thể không phải là tội), là bạn đã cố gắng thánh hóa cuộc sống của bạn hơn, bạn đã thực hiện được một hoán cải.” [4]

Mỗi người chúng ta cần phải điều chỉnh hướng đi của mình, định hướng lý trí, trái tim và hành vi của mình hướng về Thiên Chúa, xa lánh tất cả những gì có thể dẫn chúng ta lạc xa Thiên Chúa. Vì tất cả chúng ta đều trải nghiệm khuynh hướng nghiêng về tội lỗi, như Thánh Gioan đã nói: Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta. Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta, và sẽ thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính. Nếu chúng ta nói là chúng ta đã không phạm tội, thì chúng ta coi Người thành kẻ nói dối, và lời Người không ở trong chúng ta. [5]

Mùa Chay – thời gian đặc biệt để cầu nguyện, đền tội, thực hành việc bác ái – phải để lại một dấu ấn sâu sắc trong tâm hồn chúng ta. Mùa Chay năm nay lại nằm trong năm đặc biệt dành cho Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, là một động lực mới giúp ta cố gắng hành xử tốt hơn như những người con của Cha trên trời, Đấng hằng xót thương con người. Có lẽ đây là lúc thuận tiện để dừng lại và xem xét mỗi chúng ta phải làm thế nào để thực hành lời khuyên của Đức Thánh Cha trong Năm Thánh này, trong sự hiệp thông với toàn thể Giáo Hội.

Cha muốn ngừng nơi đây để xem xét, trong số các loại thực hành khác nhau trong mùa Chay, một trong những việc làm siêu nhiên của lòng thương xót: đó là cầu nguyện cho kẻ sống và kẻ chết. Cầu nguyện cho những người gần gũi nhất với chúng ta và, nói chung, cho những người chúng ta gặp gỡ trong ngày sống của mình, là điều rất cần thiết. Trước tiên, vì lời cầu nguyện mở rộng con tim chúng ta, vốn tìm kiếm để trở nên giống Chúa Giêsu hơn; sau nữa vì cầu nguyện sẽ ngăn chặn, hoặc ít nhất làm cho khó khăn hơn, việc chúng ta rơi vào những mối quan tâm quá mức dành cho bản thân mình.

Thật xúc động khi thấy cách Thánh Josemaría luôn cố gắng cầu nguyện nhiều hơn cho những người Ngài gặp gỡ; và việc Ngài cầu nguyện liên lỉ cho những người đã qua đời cũng đáng ngạc nhiên, nhất là khi Ngài tình cờ thấy một nghĩa trang hoặc một đám tang, Ngài thường liên tục cầu nguyện cho các linh hồn ấy ngày này qua ngày khác.

Cha Thánh truyền lại cho chúng ta một mẫu gương tuyệt vời. Mỗi khi Ngài nói chuyện với một ai đó, bao giờ Ngài cũng bắt đầu cuộc đối thoại bằng cách cầu nguyện với Thiên thần Bản mệnh của người ấy. Khi Ngài di chuyển từ nơi này đến nơi khác, đi bộ hoặc bằng phương tiện giao thông, Ngài đều cầu nguyện với Chúa cho những người Ngài gặp trên đường, dù Ngài chẳng hề quen biết họ và có lẽ cũng chẳng bao giờ gặp lại họ. Đối với Ngài, mỗi lời cầu nguyện cho người khác giúp Ngài tiến bộ hơn trong việc liên lỉ biến đổi bản thân như Ngài hằng mong ước, để chính mình nên đồng hình đồng dạng hơn với Đức Kitô. Trong sâu thẳm tâm hồn, Ngài cảm nhận sâu sắc rằng “chúng ta không thể nghĩ rằng chúng ta đã hoàn toàn hướng về Thiên Chúa; Việc liên tục hoán cải là hết sức cần thiết để đưa chúng ta đến gần hơn với sự thánh thiện.” [6]

Tâm thế đó làm rõ và củng cố lời đáp trả của chúng ta đối với lời mời gọi nghiêm túc tìm kiếm việc sự thánh thiện mà tất cả chúng ta đã lãnh nhận. Đức Thánh Cha Phanxicô nhắc nhở chúng ta về cuộc gặp gỡ của Chúa với Matthêu: “Khi đi ngang qua bàn của người thu thuế, Chúa Giêsu đã chăm chú nhìn Matthêu. Đó là một ánh nhìn giàu lòng thương xót đã tha thứ mọi tội lỗi của con người đó, một tội nhân và người thu thuế, người mà Chúa Giêsu đã chọn – bất chấp sự e ngại của các môn đệ – để trở thành một trong Nhóm Mười hai.” [7]

Việc được tha tội luôn gắn kết với lời mời gọi đi theo Đức Kitô. Thiên Chúa không giới hạn mình trong việc xóa bỏ mọi lỗi lầm của chúng ta, khi chúng ta chân thành cầu xin Người tha thứ, hoặc khi chúng ta nhận lãnh bí tích Hòa giải, mà Người còn tuôn đổ trên ta các ân sủng của Chúa Thánh Thần, giúp củng cố sự hiện diện của Thiên Chúa Ba Ngôi trong tâm hồn ta. “Mỗi ơn gọi trong Hội Thánh bắt nguồn từ ánh mắt từ bi nhân hậu của Chúa Giêsu. Hoán cải và ơn gọi là hai mặt của một đồng xu, và tiếp tục kết nối với nhau suốt cuộc đời sứ vụ của người môn đệ.” [8]

Gần đến ngày 14 tháng 2, ngày kỷ niệm việc Chúa đã soi sáng cho Thánh Josemaría rằng phụ nữ (vào năm 1930) và sau đó là Hội đoàn Linh mục (vào năm 1943) cũng có thể trở nên thành phần của Opus Dei. Sau đó, vào năm 1950, Cha Thánh còn thấy rằng các Linh mục Giáo phận cũng có thể tham gia Hội đoàn Linh Mục Thánh Giá. Vì thế, ngày kỷ niệm này phải là một lễ tạ ơn trong đời sống của các thành viên Opus Dei, đi kèm với lòng tri ân của rất nhiều người nữ và người nam được nuôi dưỡng bởi linh đạo của Hội.

Háo hức mang ánh sáng và sự sống của Chúa Kitô đến cho người khác là điều rất tự nhiên đối với ơn gọi Kitô hữu, và là một nguồn vui bất tận. Đức Thánh Cha Bênêđitô XVI nói: “Chúng ta không thể giữ cho riêng mình niềm vui của đức tin. Ta phải truyền bá và chuyển giao đức tin, và bằng cách đó ta cũng củng cố đức tin nơi tâm hồn mỗi người chúng ta. Nếu đức tin thực sự là niềm vui vì đã phát hiện ra chân lý và tình yêu, chúng ta không thể tránh khỏi cảm hấy niềm khát khao được lan báo và thông truyền đức tin đó đến người khác.” [9]

Cả cuộc đời Thánh Josemaría và đặc biệt sự tập trung cao độ của Ngài nơi Thiên Chúa suốt thời gian mùa Chay như chúng ta đang sống đây là một minh chứng rõ ràng về thực tế nói trên. Nỗ lực của Ngài trong việc phát triển Opus Dei không thể tách rời khỏi lòng nhiệt thành truyền bá đức tin Công giáo.

Đồng thời, thái độ đó cũng được phản ánh trong niềm vui của Ngài trước sự đa dạng của các ơn gọi nằm trong ơn gọi chung của người Kitô hữu. Đức Thánh Cha Phanxicô gần đây đã bày tỏ niềm mong muốn của mình: “Trong Năm Thánh Ngoại thường Lòng Thương Xót này, cầu mong tất cả những ai đã rửa tội được trải nghiệm niềm vui thuộc về Giáo Hội và tái khám phá ơn gọi Kitô hữu, cũng như mọi ơn gọi đặc biệt khác, được sinh ra từ giữa lòng Dân Thiên Chúa, và là một món quà của lòng thương xót của Thiên Chúa. Giáo Hội là ngôi nhà của lòng thương xót, và đó chính là ‘đất tốt’ nơi mọi ơn gọi đâm rễ sâu, trưởng thành và sinh hoa trái.” [10]

Hãy xin Mẹ Thiên Chúa và cũng là Mẹ chúng ta, Mẹ của Tình Yêu Chân Chính, ban cho ta ân sủng ấy, qua việc đồng hành cách thiêng liêng với Đức Thánh Cha trong chuyến tông du sắp tới đến Mêxicô, từ ngày 12 đến 18. Chúng ta hãy khẩn cầu cùng Đức Mẹ Guadalupe, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ, cho có nhiều hoa trái thiêng liêng, nhiều tâm hồn hoán cải, phát sinh từ những ngày này, cũng như trước và sau đó, tại Mêxicô và trên toàn thế giới.

Nhiều năm trước, để chuẩn bị cho kỷ niệm vàng ngày sáng lập Hội, Đức Cha Don Alvaro yêu quý của chúng ta đã viết như thế này: “Hãy xin Đức Mẹ làm hồi sinh nơi những người nam và người nữ niềm khát khao nên trung tín với Chúa Kitô, là Đầu của Nhiệm Thể, thông qua một cuộc trở về thực sự với ý nghĩa siêu nhiên của ơn gọi Kitô hữu; một cuộc trở về sẽ dẫn chúng ta đến việc thực hành các bí tích, đến một đời sống nội tâm qua sự kết hiệp với Thiên Chúa, đến tình bác ái huynh đệ, đến việc vâng phục các vị Mục tử, đến sự can đảm cần thiết để bảo vệ và truyền bá đức tin và giáo lý đúng đắn, và không thỏa hiệp bất trung.” [11]

Chúng ta hãy tiếp nối lời cầu xin đó của Chân phước Don Alvaro; và xin tiếp tục cầu cho những ý nguyện khác của cha, cũng như không quên cầu nguyện cho các bệnh nhân. Gần đây, Chúa đã gọi nhiều người trong số anh chị em chúng ta; đúng là thật đau buồn – rất đau buồn! Nhưng chúng ta phải chấp nhận ex toto corde, bằng cả trái tim của mình, Thánh Ý Chúa thật đúng đắn và đáng yêu mến, bên cạnh đó còn có hạnh phúc mà các anh chị em ấy được tận hưởng khi được mãi mãi chiêm ngưỡng Ba Ngôi Cực Thánh.

Với tất cả lòng yêu mến, cha chúc lành cho các con.

Cha của các con,

+ Javier

Rôma, ngày 1 tháng 2 năm 2016


Ghi chú:

[1] Sách lễ Rôma, Thứ tư Lễ Tro, bài đọc 1 (Ge 2,12-13).

[2] Thánh Josemaría, Ghi chép từ một buổi suy niệm, 02/03/1952.

[3] Thánh Gioan Phaolô II, Tông huấn Dives in misericordia, 30/11/1980, số 13.

[4] Thánh Josemaría, Ghi chép từ một buổi nói chuyện thân mật, 01/10/1970.

[5] 1 Ga 1,8-10.

[6] Thánh Josemaría, Ghi chép từ một buổi nói chuyện thân mật, 1971.

[7] Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Tự sắc Misericordiae Vultus, 11/04/2015, số 8.

[8] Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Thông điệp Ngày Thế giới Cầu nguyện cho Ơn gọi, 29/11/2015.

[9] Đức Giáo Hoàng Bênêđitô XVI, Huấn từ Khai mạc Hội nghị Giáo phận Rôma, 11/06/2007.

[10] Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Thông điệp Ngày Thế giới Cầu nguyện cho Ơn gọi, 29/11/2015.

[11] Chân phước Alvaro del Portillo, Thư tín, 09/01/1978, số 13.