Cuộc đời Mẹ Maria (phần XVIII): THÁNH THẦN NGỰ ĐẾN

Đây là một bài trích từ loạt 20 bài viết về “Cuộc đời Mẹ Maria”, được liên kết với câu chuyện về quyết định của Thánh Josemaria phó dâng Opus Dei cho Ngôi Ba Thiên Chúa vào năm 1971.

Sau khi Chúa Giêsu lên trời, các ông - nhân chứng của hiện tượng kỳ diệu đó - từ núi Ôliu trở về Giêrusalem. Núi này gần Giêrusalem, cách đoạn đường được phép đi trong ngày sabát. Trở về nhà, các ông lên lầu trên, là nơi các ông trú ngụ. Đó là các ông: Phêrô, Gioan, Giacobê, Anrê, Philipphê, Tôma, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Giacôbê con ông Anphê, Simôn thuộc nhóm quá khích, và Giuđa con ông Giacôbê. (Cv 1, 12-14)

Các ông thực hiện mệnh lệnh của Chúa Giêsu là ở trong Thành Thánh chờ đợi Đấng An Ủi đã được hứa ban. Các ông chờ đợi trong mười ngày, cùng hiệp nhất với nhau xung quanh Đức Maria. 

Làm sao chúng ta có thể hiểu được những gì Kinh Thánh dạy bằng cái nhìn logic của con người. Vượt lên trên sự mất mát không có Thầy đồng hành về mặt thể lý, những kẻ thân cận nhất theo Người đã quy tụ quanh Đức Maria, Đấng đã nhắc cho họ nhớ nhiều điều về Chúa Giêsu: trên nét mặt của  Mẹ, qua giọng nói của Mẹ, trong cái nhìn trìu mến của hiền mẫu, nơi sự tinh tế của trái tim, và trên tất cả là bình an mà Mẹ lan tỏa ra xung quanh. Cùng với các Tông đồ và những người phụ nữ thánh thiện, chúng ta còn tìm thấy nơi đây những mối quan hệ thân cận nhất với Chúa chúng ta. Họ cũng chính là những người trước đó đã nghi ngờ Ngài, và giờ đây, sau khi được biến đổi, đã quy tụ quanh Đức Trinh Nữ thành Nagiarét. 

Không khó hình dung cuộc sống trong Nhà Tiệc Ly, một nơi phải khá rộng để có thể chứa được nhiều người. Truyền thống không nói cho chúng ta biết rằng ai là chủ nhân của ngôi nhà này, mặc dầu nó có vẻ như là nhà của mẹ của Thánh Máccô, nhà truyền giáo tương lai, vị mà các đoạn Thánh Kinh đã nhắc đến sau đó (x. Cv 12,12), hoặc có thể là căn nhà của gia đình Thánh Gioan Tông đồ ở trong Thành Thánh. Dù căn nhà là của ai chăng nữa, thì việc hiệp nhất cầu nguyện của các Tông đồ với Đức Maria nhanh chóng mang lại kết quả đầu tiên: lựa chọn Mátthia thay thế cho Giuđa Itcariốt. Một lần nữa, nhóm Mười hai Tông đồ lại đủ số người. Các ngài tiếp tục cầu nguyện trong khi chờ đợi Chúa Thánh Thần ngự đến như lời Chúa Giêsu đã hứa.

Mọi việc các Tông đồ làm đều lời cầu nguyện thật sự, vì những suy nghĩ của các Ngài vẫn luôn hướng về Chúa Giêsu và Đức Maria luôn bên các Ngài.

Nhưng các Tông đồ không phải chỉ có ngồi cầu nguyện suốt thời gian ấy. Các ngài còn chu toàn các bổn phận khác nữa, và xét cho cùng, mọi việc các Ngài làm đều là lời cầu nguyện thật sự, vì những suy nghĩ của các Ngài luôn hướng về Chúa Giêsu và Đức Maria luôn ở bên các Ngài. Chúng ta có thể hình dung những gì các Ngài trao đổi với nhau khi cùng ngồi lại với Đức Mẹ. Giờ thì, sau khi đã thấy Chúa Kitô Phục Sinh và chiêm ngưỡng Chúa về trời, các Ngài muốn biết chi tiết hơn về cuộc đời của Thầy mình, cả thời thơ ấu của Thầy nữa. Và Mẹ của Thầy có mặt ở đấy để gợi lại cho các ngài những ký ức luôn sống mãi trong lòng Mẹ: Sứ Thần Gabriel truyền tin năm xưa tại Nagiarét; cuộc hôn nhân với Thánh Giuse, Đấng mà rất nhiều người trong số các Ngài chưa gặp mặt bao giờ; sinh Chúa Giêsu tại Bêlem; các mục đồng đến tôn thờ cùng các đạo sĩ; rồi đến lúc phải trốn sang Ai Cập; tiếp đến những năm lao động cần cù nơi xưởng mộc nhỏ tại Nagiarét… Mẹ gợi lên cho các Tông đồ biết bao chủ đề để cầu nguyện. Giờ đây, các Ngài nhìn dưới một ánh sáng mới các sự kiện diễn ra trong suốt quãng thời gian sống cạnh Thầy, trong ba năm đồng hành cùng Thầy đi cùng khắp vùng đất Palestina. Kề cận Mẹ Maria, Đức Nữ Trinh hằng trung tín, lòng tin, niềm hy vọng và tình yêu của các Tông đồ được bùng cháy lên: đó chính là sự chuẩn bị tốt nhất để đón nhận Chúa Thánh Thần.

Cuối cùng, vào ngày lễ Ngũ Tuần, bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. Và ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần (Cv 2, 2-4).

Tin tức của những biến cố lạ thường này đã đến với nhiều người dân ở Giêrusalem lúc bấy giờ: Pác-thi-a, Mê-đi, Ê-lam, cư dân Mê-xô-pô-ta-mi-a, Giu-đê, và Cáp-pa-đô-ki-a, Pon-tô, và A-xi-a, Phy-ghi-a, và Pam-phy-li-a (Cv 2, 9 tt). Phêrô, tràn đầy quyền năng Chúa Thánh Thần, lớn tiếng rao giảng cho đám đông. Sau đó, các Tông đồ phân tán khắp miền Galilê, Samari và cho đến tận cùng trái đất, mang Tin Mừng Vương Quốc Thiên Chúa đến mọi nơi.

Mẹ Maria đã tạ ơn Thiên Chúa vì những hoa quả đầu mùa mà các bài giảng của các Tông đồ đã mang lại cũng như vì không biết bao nhiêu người đã tin và đến với Giáo Hội trong nhiều thế kỷ qua. Tất cả đều tìm thấy chỗ của mình trong trái tim từ mẫu của Mẹ Maria, địa vị làm Mẹ mà Thiên Chúa đã ban cho Mẹ ngay khoảnh khắc Ngôi Lời Nhập Thể cũng như đã được Chúa Kitô xác nhận lại trên Thập Giá với đại diện của nhân loại là người môn đệ Ngài yêu mến.

J.A. Loarte