“Tôi chấp nhận lời mời”

Anh Oscar Mugueles nói về niềm vui mà anh tìm thấy trong tình bạn: “Khi bạn khám phá ra điều gì đó tốt đẹp, bạn sẽ chia sẻ với những người mình quan tâm”

Oscar (trái) và Rodrigo (phải)

Khi còn trẻ, tôi cũng tập trung vào những thứ giống như bạn bè đồng trang lứa: học hành và thể thao. Tôi học ngành Cơ thể động học ở Đại học Maule, và tôi đã gặp Rodrigo, một người khá là khác so với tôi. Tôi rất hiếu động và bốc đồng, trong khi anh ấy thì bình thản và sâu sắc. Tôi luôn xem trọng những lời khuyên của anh. Chúng tôi học xong và làm việc chung trong cùng một ngành. Hiện tại, cả hai chúng tôi đang dạy tại Đại học Andes, và tôi còn làm việc tại phòng khám của trường.

Một ngày nọ, Rodrigo mời tôi tham dự các buổi họp mặt dành cho việc đào luyện Kitô giáo có tên gọi circle (tạm dịch là “vòng tròn”). Tôi đã bỏ qua khía cạnh thiêng liêng trong cuộc sống mình, và cảm giác khía cạnh đó vẫn chưa được nuôi dưỡng đúng mực, không giống như khía cạnh nghề nghiệp, học thuật, hay thể thao trong cuộc sống của tôi. Nên tôi đã chấp nhận lời mời.

Trong một buổi họp mặt, chúng tôi đã thảo luận về ý nghĩ rằng không phải mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của con người. Chúng ta có thể nỗ lực để kiểm soát, nhưng luôn có thứ chúng ta không thể làm chủ, và chúng ta đau khổ vì điều đó. Đó là lúc Chúa xuất hiện, ban cho chúng ta ân sủng để đối diện với những khó khăn. Ngài chỉ cần chúng ta tin tưởng vào Ngài.

Tôi từng có mối quan hệ tình cảm trong 15 năm không tiến tới hôn nhân. Buổi nói chuyện này giúp chúng tôi quyết định tiến thêm một bước và kết hôn. Chúng tôi hiểu rằng nếu chờ đợi để mọi thứ trong tầm kiểm soát, chúng tôi sẽ không bao giờ cam kết bất cứ điều gì. Đó là một buổi tĩnh tâm đơn sơ nhưng hiệu quả.

Thời gian trôi qua. Tôi vẫn chưa lãnh nhận một số bí tích, bao gồm Bí tích Thêm sức, rồi tôi thấy ở bảng tin trường đại học ghi rằng, “Nếu bạn muốn lãnh nhận bất kỳ bí tích nào (thánh tẩy, rước lễ hay thêm sức) hãy gọi cho Cha Tuyên úy”. Đây là cơ hội của tôi. Tôi liền gọi Cha Tuyên úy, và họ nói tôi có thể lãnh bí tích Thêm sức cùng với họ, không chỉ dành riêng cho sinh viên. Tôi gọi cho Rodrigo và đề nghị anh ấy làm cha đỡ đầu và thầy dạy giáo lý cho mình. Dĩ nhiên là anh ấy đồng ý.

Tôi nhớ một lần nọ, khi Rodrigo mời tôi tham dự đào luyện giáo lý, anh ấy bảo tôi, “Khi anh cảm nghiệm được điều gì tốt lành, anh sẽ mời cả những người mà anh quan tâm.” Đã chín năm trôi qua kể từ khoảnh khắc đó, và khi tôi không thể tham dự những buổi đào luyện ấy vì bất kể lý do gì, tôi đều thấy nhớ chúng. Chúng giúp tôi trở nên điềm tĩnh hơn, thanh thản hơn và có cái nhìn tử tế hơn về cuộc sống.

Vì vậy, với tôi, tình bạn đặc biệt quan trọng; một tình bạn, nhờ ơn Chúa giúp, cũng mở ra vùng đất (của đời sống) thiêng liêng.